Lần đầu tiên tôi làm quen với biển
Là một đêm trời đất thật u minh
Một đoàn người chen chúc nhưng lặng thinh
Từng bước một đi về nơi vô định
Nhìn trời đêm âm u màu đen kịnh
Tôi lặng người se sắt nỗi thê lương
Mắt thật khô dù lệ lòng đang tuôn
Quê hương nhé , từ nay xin từ biệt
Tâm trạng nào buồn hơn là vĩnh biệt
Lời tạ từ chỉ nói với hư vô
Con thuyền rồi sẽ trôi giạt về đâu
Một câu hỏi chưa ai cần phân định
Rồi thế đó tôi xa lìa bờ vịnh
Theo thuyền trôi vào lòng biển mênh mông
Nhìn mũi thuyền đang rẽ nước lênh đênh
Như niềm riêng chênh vênh nào hiểu rõ
Biển gào thét khi thủy triều giận dữ
Thuyền tròng trành cứ thế mãi lắc lư
Tiếng kêu la hòa lẫn tiếng cầu xin
Mong thượng đế cứu nguy dân điêu đứng
Lời cầu nguyện hình như là linh ứng
Biển nhủn lòng rồi chầm chậm lặng im
Biển hiền hòa trong nắng ấm bình yên
Xua tan đi bầu trời đêm đen tối
Thuyền cứ thế bồng bềnh không rõ lối
Một hoàng hôn thuyền chợt thấy bờ xa
Tiếng reo hò lồng trong tiếng hoan ca
Vội theo bước đoàn người rời xa biển
Bảy ngày đêm, chuyện tình tôi và biển
Buổi ban đầu bỡ ngỡ lắm hoang mang
Biển vô tình giận dữ nhưng rồi ngoan
Đưa tôi đến nơi hân hoan nguồn sống
Biển và tôi dù tình qua nhanh chóng
Kỷ niệm này tôi nhớ mãi không thôi
Một duyên tình hỷ nộ lắm nổi trôi
Cho hy vọng trong nỗi niềm tuyệt vọng
Cám ơn biển dù nay xa ngàn dặm
Vẫn nhớ hoài suối tóc trải xanh lơ
Vẫn nhớ hòai lời ru ngủ nên thơ
Nhớ ghê lắm biển lung linh huyền ảo
Là một đêm trời đất thật u minh
Một đoàn người chen chúc nhưng lặng thinh
Từng bước một đi về nơi vô định
Nhìn trời đêm âm u màu đen kịnh
Tôi lặng người se sắt nỗi thê lương
Mắt thật khô dù lệ lòng đang tuôn
Quê hương nhé , từ nay xin từ biệt
Tâm trạng nào buồn hơn là vĩnh biệt
Lời tạ từ chỉ nói với hư vô
Con thuyền rồi sẽ trôi giạt về đâu
Một câu hỏi chưa ai cần phân định
Rồi thế đó tôi xa lìa bờ vịnh
Theo thuyền trôi vào lòng biển mênh mông
Nhìn mũi thuyền đang rẽ nước lênh đênh
Như niềm riêng chênh vênh nào hiểu rõ
Biển gào thét khi thủy triều giận dữ
Thuyền tròng trành cứ thế mãi lắc lư
Tiếng kêu la hòa lẫn tiếng cầu xin
Mong thượng đế cứu nguy dân điêu đứng
Lời cầu nguyện hình như là linh ứng
Biển nhủn lòng rồi chầm chậm lặng im
Biển hiền hòa trong nắng ấm bình yên
Xua tan đi bầu trời đêm đen tối
Thuyền cứ thế bồng bềnh không rõ lối
Một hoàng hôn thuyền chợt thấy bờ xa
Tiếng reo hò lồng trong tiếng hoan ca
Vội theo bước đoàn người rời xa biển
Bảy ngày đêm, chuyện tình tôi và biển
Buổi ban đầu bỡ ngỡ lắm hoang mang
Biển vô tình giận dữ nhưng rồi ngoan
Đưa tôi đến nơi hân hoan nguồn sống
Biển và tôi dù tình qua nhanh chóng
Kỷ niệm này tôi nhớ mãi không thôi
Một duyên tình hỷ nộ lắm nổi trôi
Cho hy vọng trong nỗi niềm tuyệt vọng
Cám ơn biển dù nay xa ngàn dặm
Vẫn nhớ hoài suối tóc trải xanh lơ
Vẫn nhớ hòai lời ru ngủ nên thơ
Nhớ ghê lắm biển lung linh huyền ảo
Viết cho một tâm trạng xa xưa, nhưng cảm tưởng như là hôm qua ...
ReplyDelete