Sunday, July 3, 2011

Thương Hoài Ngàn Năm

"Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm"
Người đi nơi ấy xa xăm
Đành quên lời hứa trăm năm hẹn thề
 
Vì sao không nhớ đường về?
Cho người em nhỏ tóc thề cắt đôi
Con thuyền buông lái nổi trôi
Bấp bênh không bến duyên ôi lỡ làng
  
Trăng buồn ủ rũ bóng vàng
Lung linh trên nước dưới màn trời đêm
Nhớ người lại nhớ nhiều thêm
Sầu Đông hoa tím ngày đêm xa cành
  
Người đi bỏ lại sao đành
Sầu Đông đơm trái trên cành chờ trông   
Mỏi mòn xuân tắt ... rồi đông      
Mặc ai nhặt trái Sầu Đông đong sầu   
      
Mây còn ủ dột buồn rầu
Gọi chim Ô Thước bắc cầu bên sông 
Ân tình ngày ấy còn không?  
Xin về sưởi ấm trời đông tiêu điều 
  
Sầu Đông mấy đổi chín chiều
Có người mong đợi sớm chiều hẩm hiu
Tóc mai dài ngắn đìu hiu
Bao nhiêu sợi tóc bấy nhiêu sợi buồn

1 comment:

  1. Bài này TTCH viết sau bài gợi ý của chị LGK ở Club Lam Thơ. Mời các bạn đến đọc bài của LGK tại
    "http://clublamtho.blogspot.com/2011/07/thuong-hoai-ngan-nam.html"

    TTCH mượn hai chữ 'chín chiều' trong 2 câu thơ "Chiều chiều ra đứng ngõ sau, Nhớ về quê mẹ ruột đau chín chiều"
    để nói lên cái mòn mỏi đoạn trường của sự chờ đợi "một đi không về"

    ReplyDelete