Wednesday, July 27, 2011

Tình Nhớ

Người ơi cách biệt thiên thu rồi
Sợi buồn giăng kín quả tim tôi
Đôi ta cách trở chia hai lối
Đường đời hai ngả lắm nổi trôi

Chỉ còn hẹn nhau trong mơ thôi
Dù muốn hay không cũng đã rồi
Một kiếp tha hương tình lỡ hẹn
Lưu luyến một đời mối tình khôi   

Chỉ còn chung nhau vầng trăng thôi
Gửi nửa vầng trăng đến với người
Cho người bên ấy đong nỗi nhớ
Cho vầng trăng trôi mãi sáng ngời

Xin một lần thôi một lần thôi
Cho tình xưa ấy được lên ngôi 
Tình yêu một đời tôi mong mỏi
Biết yêu người, biết người yêu tôi
 

Tuesday, July 26, 2011

Em Gái Miền Tây

"Miền Tây gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó lòng không muốn về"
Thật thà cô gái miền quê
Không khoe hương sắc chỉ khoe giọng hò

                      
Chèo thuyền đưa khách qua đò
Không quên câu hát ầu ơ ngọt ngào
Đường đi có lắm đầm ao
Có cần em giúp qua cầu tre ngang?

  
Cầu tre vững bước em sang
Còn anh khập khểnh bước càn bước run
Cành cây anh hãy cầm chung 
Giữ ngay cho chặt kẻo cùng té ao ...

  
Lời ca nghe thật nao nao
Cây anh không nắm xin mau tay nàng
Trả công anh sẽ về làng
Buồng cau xanh quả hỏi nàng có ưng?
 

Wednesday, July 20, 2011

Em Đi

Em đi mòn mỏi tháng ngày
Xuân tàn đông lạnh trăng gầy lẻ loi
Em đi khung dệt ngừng thoi
Tơ tằm thôi nhả, tả tơi tơ buồn

Em đi mưa chẳng ngừng tuôn
Ngày đêm âm ỉ thành nguồn sầu bi
Em đi quặn thắt phân ly
Tương tư ánh mắt bờ mi gọi mời

Em đi thuyền trễ ngoài khơi
Bấp bênh nỗi nhớ chơi vơi nỗi chờ
Em đi nắng tắt thẫn thờ 
Ánh hồng le lói mập mờ vào đêm

Em đi phím nhạc thôi êm
Lời ca dang dở chênh vênh ngập lòng
Em đi bỏ lại tình không 
Niềm đau thế kỷ nửa hồn anh mang

Friday, July 15, 2011

Anh Tôi


Làm con gái tức là hay hờn mát
Mộng mơ nhiều và hay thích làm thơ
Cũng thường hay tựa cửa đợi sao rơi
Để nhanh miệng xin toại điều mong ước

Tham lam lắm, xin trời cho đủ thứ
Xin một đời , hạnh phúc, đẹp tương lai
Gặp chàng trai dễ tính thích được sai
Để khi khát , anh ơi , cho ly nước

Rồi đôi khi ngồi lười chân co duỗi
Miệng lầm bầm lép nhép hát vu vơ
Anh lăng xăng trong bếp, khéo bên lò
Nhanh tay tí, tội em tôi nhỡ đói

Nước tương ấy anh để tầm tay với
Hành tím này, anh cắt, để một bên
Đậu hủ đây, anh định sẽ chiên giòn
Còn rau sống, anh xin làm món chấm

Con cá chép, đang ngáp dài ngáp vắn
Đánh vảy liền kẻo trễ nó không tươi
Cắt rìa râu anh lập bập hát cùng
Nhìn em vui, đời anh nhiều hạnh phúc

Bắc chảo lên tay anh nhanh vun vút
Vừa sắp đồ, vừa bỏ tí dầu vô
Thêm sả khô, thêm tỏi ớt tưng bừng
Sẽ chiên cá ngất ngây mùi sả ớt

Trong khi đó nhìn em khoe áo mới
Chiếc áo dài màu rực rỡ hòang oanh
Làm anh tôi miệng không ngớt khen rằng
Em tôi đẹp làm áo nàng thêm đẹp

Mắt bên ấy, tay bên này nhanh nhẹn
Bỏ cá vào đậy ngay nấp thật mau
Tiện tay anh, bắc nước nấu canh bầu
Pha nước cốt cho nồi chè trôi nước

Bốn mươi phút cơm canh anh đủ hết
Để đầy bàn em hãy đến dùng cơm
Vừa nhâm nhi em vừa nói khua giòn
Anh vui sướng vì em tôi vui miệng

Canh hơi mặn nhưng lòng em ngọt lịm
Ớ't cay nhiều nhưng ấm buổi chiều nay
Chè nấu sai nhưng thơm mè rang tay
Cám ơn anh cho cơm chiều tỉ mỉ

Sắp rửa chén thì nghe em thủ thỉ
Honney oi! nước đủ nóng hay không ?
Anh vội vàng thử nước lấy khăn bông
Không quên hỏi em có cần đôi dép

Rữa chén xong anh lau nhà lau bếp
Dọn gọn gàng cho kịp lúc em ra
Bật TV, cho đúng bộ tình ca
Người Hàn Quốc trong phim sao xinh qua'!

Anh tài tử đẹp trai không thể tả
Nhưng nào bằng anh khéo của em đâu !
Lại dễ sai lại khong biết càu nhàu
Khôg hề giận dù nhiều lần chọc giận

Phim tình ái sao mà nhiều lận đận
Mắt lệ nhòa em thiêm thiếp ngủ quên
Anh thấy rồi khoé măt ướt một bên
Dùng khăn ấm anh chậm nhanh nhè nhẹ

Em thế đó mắt hay thường nhiều lệ
Chút muộn phiền cũng để mắt long lanh
Đủ cho anh tay cuốn mắt nhìn quanh
Vi` không biết phải làm gì cho phải

Cảm chăn ấm, nhẹ lên người êm ải
Trong chăn nồng em dấu nụ cười say
Rồi thiếp đi lúc nào cũng không hay
Anh tôi đó, anh tôi là thế đó!

Em Tôi

Tôi quen nàng trong một ngày bình dị 
Không mưa buồn không lãng mạn nhiều mơ
Không cỏ cây theo gió viết thành thơ
Cũng không gì để gọi là kỷ niệm

vẫn không biết từ dạo nào thân thiện
Trong một chiều bắt gặp những thân thương
Nghe trong tôi chút nhè nhẹ vương vương 
Để lay lay một niềm vui giản dị

Nàng đó! đã qua rồi thời Hoàng Thị
Bụi đường trần tô điểm rõ dung nhan
Thần thời gian vẫn lẳng lặng đi ngang
Mãi vô tư mang đi nhiều xuân sắc

Nhưng ở đó bên dịu dàng khoé mắt
Tôi vẫn hằng tìm thấy nét hồn nhiên
Tuổi học trò thời áo trắng trinh nguyên
Mơ hồ tôi về ngày xa xưa ấy

Ngày thơ bé có một ngừời con gái
Yêu trâm cài cho tóc gió ngừng bay
Thích cười vui cho má đỏ hây hây
Hay lơ đãng thả hồn theo mây trắng

Duyên dáng lắm trong một chiều dịu nắng
Khi tà dương nhẹ rớt đọng trên vai
Vô tình làm xao xuyến cõi lòng ai
Cho ngây ngô mộng mơ tình xa vắng

Như hạt trân châu vô thường nhỏ nhắn
Nhưng cuộc đời đã bao đỗi truân chuyên
Vai nàng gầy nhưng nặng nỗi niềm riêng
Chân nàng nhỏ nhưng mỏi đường khúc chiết

Có đôi lúc nàng buồn vương mắt biếc
Ứơc cùng nàng chia xẻ những niềm đau 
Chưa từng biết có lần được phép nào
Nhưng trong lòng vẫn khẽ gọi 'Em Tôi'

Monday, July 11, 2011

Về Thăm Đất Sóc

Đất Sóc chiều nay ngập nắng vàng 
Nhiều nàng xe đạp chạy hàng ngang
Kèn xe anh nhấn kêu inh ỏi
May thì theo kịp một cô nàng

Hăng say rồ máy chạy lẹ làng
Đây rồi, rượt kịp nhóm hàng ngang
Ô hay các cô sao hung thế !
Anh để hồn anh thở nhọc nhằn

Một cô nhìn anh mặt dữ giằn
Mắt tròn lay láy thật hung hăng
"Hey you" nàng hỏi anh giật bắn
Đâu còn tiếng “anh” lắm nhẹ nhàng

Nhát gừng anh mau vọt lẹ làng
Buồn tình anh ghé quán Hậu Giang
Một hơi ăn hết tô bún mắm
Thêm hai chén chè, ly đá chanh

No rồi anh thấy buồn mênh mang
Nhớ lắm ngày xưa con đường làng 
Bắt cầu giao cảm giùm anh đó 
Xe đạp bên nàng chạy ngang ngang

Giờ đây tấp nập nhiều đường làng
Gia Long nay thiếu hàng me vàng  
Cầu quay nay đã thành cầu sắt
Se sắt lòng anh nhớ dáng nàng 

Sunday, July 3, 2011

Giận Hờn

Gặp nhau xin làm ngơ
Như chưa quen bao giờ 
Chôn niềm đau âm ỉ
Ở trong quả tim sâu
  
Nhớ chăng chiều mưa ngâu?
Đợi anh dưới chân cầu 
Anh đành lòng không đến
Muộn phiền đến thật mau 
   
Ngày buồn đêm không sao
Hoa lá chung một màu
Chỉ còn lệ lóng lánh 
Anh vẫn bỏ đi mau 
    
Anh đã quên rồi sao?
Kỷ niệm buổi ban đầu
Lời yêu như còn đó
Nhưng không còn có nhau
   
Thôi nhé ta xa nhau
Từ giã mối tình đầu
Lòng bảo lòng không khóc
Lệ vẫn nhòa đêm thâu
  
Có muốn giận anh đâu
Nhưng sao mãi ưu sầu
Buồn lê thê da diết
Cho dỗi hờn dâng cao 

Thương Hoài Ngàn Năm

"Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm"
Người đi nơi ấy xa xăm
Đành quên lời hứa trăm năm hẹn thề
 
Vì sao không nhớ đường về?
Cho người em nhỏ tóc thề cắt đôi
Con thuyền buông lái nổi trôi
Bấp bênh không bến duyên ôi lỡ làng
  
Trăng buồn ủ rũ bóng vàng
Lung linh trên nước dưới màn trời đêm
Nhớ người lại nhớ nhiều thêm
Sầu Đông hoa tím ngày đêm xa cành
  
Người đi bỏ lại sao đành
Sầu Đông đơm trái trên cành chờ trông   
Mỏi mòn xuân tắt ... rồi đông      
Mặc ai nhặt trái Sầu Đông đong sầu   
      
Mây còn ủ dột buồn rầu
Gọi chim Ô Thước bắc cầu bên sông 
Ân tình ngày ấy còn không?  
Xin về sưởi ấm trời đông tiêu điều 
  
Sầu Đông mấy đổi chín chiều
Có người mong đợi sớm chiều hẩm hiu
Tóc mai dài ngắn đìu hiu
Bao nhiêu sợi tóc bấy nhiêu sợi buồn

Saturday, July 2, 2011

Nhát Gan

Tháng Bảy không mưa nhớ chiều mưa
Ngày xưa thơ bé tóc để vừa  
Mưa rơi em phải dừng chân bước
Thẹn thùng tóc ướt giọt mưa thưa


Có anh khờ khạo đứng dưới mưa
Cây dù cầm tay lại để thừa    
Ấp a ấp úng nhìn chân đất 
Cúi đầu lẩm bẩm trách trời mưa


Dưới hiên tránh gió chờ tạnh mưa
Không dù nên chỉ phải đứng chờ 
Lơ đãng nhìn ngang em định hỏi
Có dù sao lại đứng trơ trơ?


Nhưng rồi em đã cố làm ngơ 
Để cho ai đó đứng khật khờ
Tạnh mưa vội vã em mau bước
Hiên nhà còn gã đứng ngẩn ngơ

Nếu

Nếu thời gian ngược dòng
Xin cây đừng rụng lá
Cho tình thôi buồn bã
Không kẻ đợi người trông
 
Nếu xưa không cuồng ngông
Giờ đâu buồn trắc trở
Đời sẽ như hoa nở
Có nhau đến bây giờ
  
Nếu vô tình đọc thơ
Trải lòng trong trăn trở
Dạt dào thương với nhớ
Chuyện tình thuở xa xưa
 
Nếu trời có đổ mưa
Làm sao không nức nở
Thương tiếc tình đã lỡ
Buồn nỗi buồn Diêu Bông
  
Nếu trời không rạng đông
Một màu đen u tối
Đời thôi không rõ lối
Trên sợi tình mong manh
  
Nếu mây buồn giăng nhanh
Phủ lòng trong băng giá
Tình yêu giờ hóa đá
Thương một đời rêu phong