Làm con gái tức là hay hờn mát
Mộng mơ nhiều và hay thích làm thơ
Cũng thường hay tựa cửa đợi sao rơi
Để nhanh miệng xin toại điều mong ước
Tham lam lắm, xin trời cho đủ thứ
Xin một đời , hạnh phúc, đẹp tương lai
Gặp chàng trai dễ tính thích được sai
Để khi khát , anh ơi , cho ly nước
Rồi đôi khi ngồi lười chân co duỗi
Miệng lầm bầm lép nhép hát vu vơ
Anh lăng xăng trong bếp, khéo bên lò
Nhanh tay tí, tội em tôi nhỡ đói
Nước tương ấy anh để tầm tay với
Hành tím này, anh cắt, để một bên
Đậu hủ đây, anh định sẽ chiên giòn
Còn rau sống, anh xin làm món chấm
Con cá chép, đang ngáp dài ngáp vắn
Đánh vảy liền kẻo trễ nó không tươi
Cắt rìa râu anh lập bập hát cùng
Nhìn em vui, đời anh nhiều hạnh phúc
Bắc chảo lên tay anh nhanh vun vút
Vừa sắp đồ, vừa bỏ tí dầu vô
Thêm sả khô, thêm tỏi ớt tưng bừng
Sẽ chiên cá ngất ngây mùi sả ớt
Trong khi đó nhìn em khoe áo mới
Chiếc áo dài màu rực rỡ hòang oanh
Làm anh tôi miệng không ngớt khen rằng
Em tôi đẹp làm áo nàng thêm đẹp
Mắt bên ấy, tay bên này nhanh nhẹn
Bỏ cá vào đậy ngay nấp thật mau
Tiện tay anh, bắc nước nấu canh bầu
Pha nước cốt cho nồi chè trôi nước
Bốn mươi phút cơm canh anh đủ hết
Để đầy bàn em hãy đến dùng cơm
Vừa nhâm nhi em vừa nói khua giòn
Anh vui sướng vì em tôi vui miệng
Canh hơi mặn nhưng lòng em ngọt lịm
Ớ't cay nhiều nhưng ấm buổi chiều nay
Chè nấu sai nhưng thơm mè rang tay
Cám ơn anh cho cơm chiều tỉ mỉ
Sắp rửa chén thì nghe em thủ thỉ
Honney oi! nước đủ nóng hay không ?
Anh vội vàng thử nước lấy khăn bông
Không quên hỏi em có cần đôi dép
Rữa chén xong anh lau nhà lau bếp
Dọn gọn gàng cho kịp lúc em ra
Bật TV, cho đúng bộ tình ca
Người Hàn Quốc trong phim sao xinh qua'!
Anh tài tử đẹp trai không thể tả
Nhưng nào bằng anh khéo của em đâu !
Lại dễ sai lại khong biết càu nhàu
Khôg hề giận dù nhiều lần chọc giận
Phim tình ái sao mà nhiều lận đận
Mắt lệ nhòa em thiêm thiếp ngủ quên
Anh thấy rồi khoé măt ướt một bên
Dùng khăn ấm anh chậm nhanh nhè nhẹ
Em thế đó mắt hay thường nhiều lệ
Chút muộn phiền cũng để mắt long lanh
Đủ cho anh tay cuốn mắt nhìn quanh
Vi` không biết phải làm gì cho phải
Cảm chăn ấm, nhẹ lên người êm ải
Trong chăn nồng em dấu nụ cười say
Rồi thiếp đi lúc nào cũng không hay
Anh tôi đó, anh tôi là thế đó!