Buồn trong ngày đông lạnh
Nhìn tuyết phủ đầy sân
Nghe nỗi buồn thầm lặng
Cho đường đời gian truân
Em âm thầm nuốt lệ
Một lần cài hoa xoan
Một đời tình lỡ hẹn
Một kiếp phù du tan
Thương em đời lận đận
Niềm riêng còn nặng mang
Nhiều năm rồi vẫn vậy
Vẫn kiếp đời đa đoan
Mùa xuân sao đến muộn
Cho chim chưa tụ bầy
Cho hoa chưa kết nụ
Cho luống đời héo gầy
Bao giờ xuân trở lại
Điểm hồng má em tôi
Bao giờ xuân trở lại
Cho đời hết đơn côi
No comments:
Post a Comment