Mây buồn nên mây buông
Nắng sầu nên nắng nhạt
Gió dặm trường trôi dạt
Dỗi hờn nên lang thang
Bao nỗi niềm mênh mang
Chén đắng uống từng hạt
Đếm bước đời lạnh nhạt
Từng trang qua từng trang
Nuối tiếc gì hay chăng ?
Khi tóc thay màu bạc
Mà đời còn phiêu bạt
Vẫn nặng gói hành trang
Đâu đây tiếng chuông vang
Lời kinh trong tiếng nhạc
Giữ chân người đi lạc
Từ nay hết lang thang
Tình yêu rồi chứa chan
Con tim rồi vui lại
Thay nỗi buồn khờ dại
Bằng những tiếng cười vang
No comments:
Post a Comment