Ta ngồi nhắc lại khúc tình vui
Của thời thơ bé tóc buộc đuôi
Có anh chàng khỉ ngồi chong ngóc
Trên gốc cây si đợi ngáp ruồi
Từ xa cô bé thấy tức cười
Lảng qua hàng phố hoa quả tươi
Mua vài trái khế vài me dốt
Thơ thẩn chợ tây buổi chiều lười
Chàng si vẫn đợi nhìn tới lui
Cô bé hôm nay đâu mất rồi
Gió hiu hiu thổi anh buồn gật
“Đụp” cho một cái đau hỡi ôi
Hôm sau vào lớp sáng tinh khôi
Anh chàng thiu thỉu tay bó vôi
Cô bé tinh ranh nhanh miệng hỏi
Bộ anh trộm khế bị ăn roi
Anh chàng không nói chỉ cười thôi
Dúi vào tay bé bài thơ lơi
“Sao em ác quá làm anh té
Trèo cây phải đợi mai mốt rồi …” !
À! Cái anh chàng này té không sợ nhe! Chưa khỏi đau thì đã hẹn trèo tiếp!
ReplyDelete