Chiều nay gió về ngang khóm trúc
Làm giật mình giàn cúc kề bên
Vài cành lá đỏ chênh vênh
Hình như thu đã về bên hiên nhà
Bỗng một thoáng nắng tà đổi sắc
Xam xám trời bàng bạc heo mây
Từng hạt mưa lất phất bay
Mới hay thu đã về đây thật rồi
Lòng man mác bồi hồi nỗi nhớ
Chiều thu nào sách vở cầm tay
Một làn mây trắng bay bay
Mong ai đứng đó đợi ai bên đường
Nhớ con đường Trưng Vương nhạt nắng
Nhớ một thời áo trắng mộng mơ
Tập tành cất bút làm thơ
Viết thương viết nhớ viết chờ viết mong
Nhớ lời thơ tình không như có
Để bây giờ vô cớ làm thơ
Thu về lắm nỗi bâng quơ
Bâng quơ ta nhớ thẫn thờ bâng quơ
Làm giật mình giàn cúc kề bên
Vài cành lá đỏ chênh vênh
Hình như thu đã về bên hiên nhà
Bỗng một thoáng nắng tà đổi sắc
Xam xám trời bàng bạc heo mây
Từng hạt mưa lất phất bay
Mới hay thu đã về đây thật rồi
Lòng man mác bồi hồi nỗi nhớ
Chiều thu nào sách vở cầm tay
Một làn mây trắng bay bay
Mong ai đứng đó đợi ai bên đường
Nhớ con đường Trưng Vương nhạt nắng
Nhớ một thời áo trắng mộng mơ
Tập tành cất bút làm thơ
Viết thương viết nhớ viết chờ viết mong
Nhớ lời thơ tình không như có
Để bây giờ vô cớ làm thơ
Thu về lắm nỗi bâng quơ
Bâng quơ ta nhớ thẫn thờ bâng quơ
Bài thơ song thất lục bát thứ hai của TTCH.
ReplyDelete