Saturday, September 3, 2011

Người Từ Lòng Biển

Thời áo trắng tuổi hồn nhiên hoa bướm
Mộng trong đời một vương quốc tuổi thơ
Nàng lọ lem gặp hoàng tử trong mơ
Cuộc tinh đẹp đưa em vào huyền thoại

Gió thời gian bay nhanh làm băng hoại
Với những hàng lá đổ lấp đầy sân
Mùa thu vàng mang đến những bâng khuâng
Thần suy tư gọi thầm bên song cửa

Từ dạo đó em không còn vui nữa
Buồn miên man trong nỗi nhớ bi thương  
Một người anh vừa bỏ chuyện yêu đương  
Đi biền biệt nơi xứ người xa thẳm

Để cho em một mình trong hụt hẫng
Bước đường đời khập khểnh chỉ mình thôi
Một đêm buồn em theo biển ra khơi
Mong tìm đến nơi có anh bên đó

Oan nghiệt lắm khi trùng dương nổi gió
Đã vô tình cuộn thân xác nhỏ nhoi
Bấp bênh em trên sóng biển chơi vơi
Đêm lạnh căm, se thân em buốt lạnh

Vầng trăng rớt rụng rơi thành trăm mảnh
Gió hú dài như tiếng thở triều vương
Sóng gào to gọi hồn giữa đại dương
Mầm le lói áng dương dần lịm tắt

Vũ trụ đen bao trùm lên đôi mắt
Cố gượng người tìm giọt sáng xa xôi
Tuyệt vọng rồi ngày gặp lại anh tôi
Tạ từ anh em chôn thân lòng biển

Ngày em đi không mộ bia đưa tiễn
Biển trùng trùng lạnh lẽo lắm anh ơi
Rồi một chiều từ dương thế đánh rơi 
Khăn lụa ấm phủ lòng thôi băng giá

Xin lỗi anh, ngày em đi vội vã ...

 

1 comment:

  1. Bài này TTCH viết cho những đã bỏ thân trong lòng biển. Cám ơn chị LGK đã viết bài gợi ý : Chuyện Tình Thời Chinh Chiến tại http://clublamtho.blogspot.com

    ReplyDelete