Friday, September 23, 2011

Tháng Chín

Tháng chín Ca-li nắng có về
Ngập tràn đầy ấp cả sơn khê
Cố tình như muốn tranh phần thắng
nàng thu lẳng lặng trốn dưới hè 

Tháng chín chiều nay nắng tía hồng
Đuổi làn mây xám khỏi thiên không  
Đường đời vạn nẻo thênh thang bước
Mở rộng lòng mơ đón tình nồng 

Tháng chín nơi đây nắng có thừa 
Vui đời đâu nghĩ chuyện xa xưa 
Nỗi buồn nay đã chôn lòng đất
Cho mầm xanh tươi trỗi chẳng chừa 

Tháng chín hôm nay nắng thật vừa
Gió hiu hiu nhẹ giữa ban trưa
Ru ta vào cõi tình chan chứa
Yêu người yên nắng yêu trời mưa

Tháng chín quanh quẩn niềm vu vơ
Thế nhân muôn sắc đẹp thẫn thờ 
Đường đời dù cón trăm ngàn lối
Thảm hoa chỉ một đón chờ tôi 

Thursday, September 22, 2011

Lận Đận

Bao năm tình lận đận
Từ khi em lấy chồng
Mang niềm riêng rạn vỡ
Làm hành trang giã từ

  
Anh làm người điên dại
Trên xứ lạ quê người
Yêu cuồng rồi sống vội
Phí đời đến tận cùng

   
Người anh yêu kế tiếp
Em gái nhỏ xinh xinh
Mái tóc dài buông xoã
Như tóc người em xưa

   
Rồi anh yêu lần nữa
Vì đôi mắt nhung huyền
Long lanh như muốn khóc
Nhớ ngày mình chia xa

   
Rồi cô bé thứ ba
Hai má lúm đồng tiền
Môi nàng như mộng đỏ
Nhớ bờ môi năm nào
   

Nhiều tình yêu sau đó
Mang sắc thái hương xưa
Ngỡ niềm đau quên lãng
Sao vẫn còn dây dưa

...
Bao năm rồi không gặp
Đường xưa trên lối về
Gặp người em năm cũ
Tay bồng tay nặng mang

   
Mái tóc xưa chưa bạc
Nhưng héo hắt quạnh khô
Mắt em buồn thăm thẳm
Nhìn chuỗi đời hư vô

   
Trao nụ cười bỏ dở
Trái mộng đỏ hôm nào
Giờ thôi không còn nữa
Nghe nuối tiếc dâng trào

  
Thương người em năm cũ
Đời không đẹp như mơ
Trời màu tang phủ kín
Thương góa phụ ngây thơ ...

Trả Nợ

Hai mươi đô em thiếu nợ người
Thời còn phơi phới như đóa hồng tươi
Mượn xong em hứa trả ngày mơi
Hình như là nợ em có trả rồi

Vậy mà anh thì lại cứ đòi
Tháng ngày dai dẳng anh mãi không thôi
Nợ nầy cao lãi cứ nhân đôi
Trả thì có trả chỉ đủ phân lời

Nếu như muốn trả vốn lẫn lời
Về nhà anh ở nợ sẽ giảm đôi
Giúp anh làm hai buổi cơm thôi
Ngây thơ sốt sắng em đã nhận lời

Hai năm sau đó vốn đẻ lời
Tay bồng tay bế hai bé sinh đôi
Mổi ngày hai ba tiếng ngủ thôi
Thức khuya dậy sớm mệt đến rã rời

Hai mươi năm sau lớn khôn rồi
Các con chập chững đi vào trường đời
Song hành song bước đã có đôi
Quà cưới… mẹ gửi hai mươi đồng thôi

Có lần các con về nhà chơi
Cùng nhau hỏi mẹ chuyện lạ khác người
Hai mười đồng ngụ ý xa xôi ? 
Mẹ cười chỉ nói “Thì hỏi Ba coi”!

Saturday, September 3, 2011

Người Từ Lòng Biển

Thời áo trắng tuổi hồn nhiên hoa bướm
Mộng trong đời một vương quốc tuổi thơ
Nàng lọ lem gặp hoàng tử trong mơ
Cuộc tinh đẹp đưa em vào huyền thoại

Gió thời gian bay nhanh làm băng hoại
Với những hàng lá đổ lấp đầy sân
Mùa thu vàng mang đến những bâng khuâng
Thần suy tư gọi thầm bên song cửa

Từ dạo đó em không còn vui nữa
Buồn miên man trong nỗi nhớ bi thương  
Một người anh vừa bỏ chuyện yêu đương  
Đi biền biệt nơi xứ người xa thẳm

Để cho em một mình trong hụt hẫng
Bước đường đời khập khểnh chỉ mình thôi
Một đêm buồn em theo biển ra khơi
Mong tìm đến nơi có anh bên đó

Oan nghiệt lắm khi trùng dương nổi gió
Đã vô tình cuộn thân xác nhỏ nhoi
Bấp bênh em trên sóng biển chơi vơi
Đêm lạnh căm, se thân em buốt lạnh

Vầng trăng rớt rụng rơi thành trăm mảnh
Gió hú dài như tiếng thở triều vương
Sóng gào to gọi hồn giữa đại dương
Mầm le lói áng dương dần lịm tắt

Vũ trụ đen bao trùm lên đôi mắt
Cố gượng người tìm giọt sáng xa xôi
Tuyệt vọng rồi ngày gặp lại anh tôi
Tạ từ anh em chôn thân lòng biển

Ngày em đi không mộ bia đưa tiễn
Biển trùng trùng lạnh lẽo lắm anh ơi
Rồi một chiều từ dương thế đánh rơi 
Khăn lụa ấm phủ lòng thôi băng giá

Xin lỗi anh, ngày em đi vội vã ...