Sáng trăng đêm, lung linh dòng nước biếc
Gió lay cành chạnh nhớ dáng kiêu sa
Niệm cố hương bến ấy mịt mù xa
Bước mãi bước sao vẫn là diệu vợi
Con thuyền bé còn lặng lờ bến đợi ?
Dòng Hương Giang còn giữ sắc hương xưa?
Trăng có đầy, mong đợi khách về chưa ?
Hay sương khói đã xóa mờ nhân ảnh?
Gió lay cành chạnh nhớ dáng kiêu sa
Niệm cố hương bến ấy mịt mù xa
Bước mãi bước sao vẫn là diệu vợi
Con thuyền bé còn lặng lờ bến đợi ?
Dòng Hương Giang còn giữ sắc hương xưa?
Trăng có đầy, mong đợi khách về chưa ?
Hay sương khói đã xóa mờ nhân ảnh?
…
Có phải chăng tình như tờ giấy mảnh?
Lời nguyền buồn theo Thiên Mụ chuông vang
Từ nghìn xưa nhưng âm ĩ vọng ngàn
Ngỡ ai oán tự Cố Đô thành nội
Cầu Trường Tiền đã thay rồi mấy đỗi
Thì tình xưa đã mấy lượt đổi ngôi ?
Bến bên này bên ấy đếm đủ đôi
Mười hai nhịp sao mình đành lỗi nhịp
Lời tỏ tình viết xong chưa trao kịp
Mưa đầu mùa xóa nhẩu cánh thư tay
Chợ Đông Ba hàng me lá chao bay
Có một gã si tình ngồi buồn bã
…
Trăng đêm nay có về thôn Vỹ Dạ?
Ngày mai này nắng có rọi hàng cau?
Xin xuân thì đừng phải vội qua mau
Cho mộng mị dung hòa chân với ảnh
Bởi vì em cô nữ sinh Đồng Khánh
Chiếc áo dài tim tím màu hoa sim
Cho nỗi niềm len lén rót vào tim
Từ dạo ấy có người tương tư Huế!